Truyền thuyết hoa hồng xanh |
Ngày xửa ngày xưa ở vương quốc nọ có một vị hoàng đế, ông chỉ có duy nhất một người con gái. Đó là niềm tự hào, niềm vui sướng, là kho báu của ông.
Khi tuổi cao và sức khỏe bắt đầu suy yếu, hoàng đế chợt nhận ra rằng ông không thể mãi mãi bảo vệ và chăm sóc cho con gái yêu quý của mình. Ông quyết định phải gả chồng cho con. Khi tin tức lan truyền rằng Hoàng đế đang tìm kiếm hôn phu cho con gái, rất nhiều đấng mày râu lũ lượt kéo tới cung điện để xin cầu hôn công chúa.
“Cha ơi, hãy để con ở lại bên cạnh và chăm sóc cho cha. Con không muốn kết hôn và xa rời cha đâu” công chúa cầu xin.
Nhưng hoàng đế là người rất khó lay chuyển. Cuối cùng ông nhượng bộ và bảo công chúa hãy đưa ra một tiêu chuẩn mà người được lựa chọn sẽ phải đáp ứng – giàu có, ngoại hình đẹp, tài năng hoặc bất cứ điều gì khác. Công chúa nói rằng cô sẽ suy nghĩ cho tới sáng.
Khi tuổi cao và sức khỏe bắt đầu suy yếu, hoàng đế chợt nhận ra rằng ông không thể mãi mãi bảo vệ và chăm sóc cho con gái yêu quý của mình. Ông quyết định phải gả chồng cho con. Khi tin tức lan truyền rằng Hoàng đế đang tìm kiếm hôn phu cho con gái, rất nhiều đấng mày râu lũ lượt kéo tới cung điện để xin cầu hôn công chúa.
“Cha ơi, hãy để con ở lại bên cạnh và chăm sóc cho cha. Con không muốn kết hôn và xa rời cha đâu” công chúa cầu xin.
Nhưng hoàng đế là người rất khó lay chuyển. Cuối cùng ông nhượng bộ và bảo công chúa hãy đưa ra một tiêu chuẩn mà người được lựa chọn sẽ phải đáp ứng – giàu có, ngoại hình đẹp, tài năng hoặc bất cứ điều gì khác. Công chúa nói rằng cô sẽ suy nghĩ cho tới sáng.
Vào buổi tối, công chúa đi đến khu vườn nói chuyện với con trai người làm vườn, người bạn thời thơ ấu của mình.
“Nếu ta nói rằng chồng ta phải đẹp, anh ta có thể sẽ đẹp, nhưng lại có trái tim độc ác.
Nếu ta nói rằng chồng ta phải tốt bụng, anh ta có thể quá già. Ôi, ta phải đặt ra tiêu chuẩn nào đây? ”
Sau khi thảo luận, công chúa và con trai người làm vườn quyết định rằng sẽ ra tiêu chuẩn thử thách những người đến cầu hôn, khó khăn, nhưng không quá khó đến mức không thể làm được. Và cũng không rõ ràng, như vậy để xem có ai chịu được không.
Cuối cùng họ cũng tìm được một cách. Sáng hôm sau, công chúa nói với cha: “Con sẽ kết hôn với người nào mang tới cho con một bông hồng màu xanh.” Dòng người liên tục các ứng cử viên dừng ngay lại vì không ai có thể tìm thấy hoa hồng xanh.
“Nếu ta nói rằng chồng ta phải đẹp, anh ta có thể sẽ đẹp, nhưng lại có trái tim độc ác.
Nếu ta nói rằng chồng ta phải tốt bụng, anh ta có thể quá già. Ôi, ta phải đặt ra tiêu chuẩn nào đây? ”
Sau khi thảo luận, công chúa và con trai người làm vườn quyết định rằng sẽ ra tiêu chuẩn thử thách những người đến cầu hôn, khó khăn, nhưng không quá khó đến mức không thể làm được. Và cũng không rõ ràng, như vậy để xem có ai chịu được không.
Cuối cùng họ cũng tìm được một cách. Sáng hôm sau, công chúa nói với cha: “Con sẽ kết hôn với người nào mang tới cho con một bông hồng màu xanh.” Dòng người liên tục các ứng cử viên dừng ngay lại vì không ai có thể tìm thấy hoa hồng xanh.
Hoa hồng màu xanh |
Một thương gia giàu có, không muốn lãng phí thời gian tìm kiếm hoa bèn đi đến chỗ người bán hoa.
“Tôi sẽ cho anh một túi vàng, nếu anh có thể tìm cho tôi một bông hồng màu xanh,” ông ta nói với người bán hoa.
Sau nhiều lần tìm kiếm không kết quả, người bán hoa từ chối. Người
thương gia liền mua một loại thuốc nhuộm mạnh màu xanh và ngâm gốc hoa
hồng vào đó. Cánh hoa hồng chuyển sang màu xanh nhạt. Vị thương gia nói
với người bán hoa “Hãy giữ hoa hồng trong chiếc bình với thuốc nhuộm cho
đến khi đưa hoa cho công chúa.” Người thương gia mang hoa đến cho công
chúa.
Công chúa nhận bông hoa từ tay ông ta. Khi cô vừa ngắm nhìn, một giọt
thuốc nhuộm màu xanh từ thân cây rơi xuống tay cô. Cô nhìn những chiếc
lá màu xanh rồi nhìn thẳng vào mắt người thương gia. Ông ta lảng nhìn
sang phía khác. “Ta không thể kết hôn với ông”, cô nói, “Ông đã cố lừa
dối ta. Ta muốn có một người chồng trung thực. ”
Một chiến binh trẻ tuổi đẹp trai cầu hôn công chúa. Anh ta mạnh mẽ và đầy quyền lực. Không ai dám chống lại anh ta.
Người lính trẻ đã đến gặp nhà vua của vương quốc láng giềng. “Hãy
mang cho ta một bông hồng màu xanh”, anh ta nói. “nếu không ta sẽ giết
chết nhà ngươi và một nửa dân số trong vương quốc của ngươi.” Nhà vua nọ
mong muốn hòa bình và không muốn xảy ra chiến tranh. Ông tặng cho
người chiến binh một viên ngọc sapphire màu xanh chạm khắc hình dáng một
bông hồng.
Người chiến binh trẻ tuổi dâng bông hoa sapphire lên cho công chúa. Cô
nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của anh ta – đôi mắt lạnh cứng như bông hoa
đá. “Ta không thể kết hôn với anh,” cô nói. “Ta cần một bông hồng màu
xanh, một bông hoa thật sự, không lạnh lùng và khô cứng”.
Người cố vấn trẻ tuổi nhất của nhà vua cũng muốn cầu hôn công chúa.
Anh ta nghĩ ra một kế hoạch thông minh. Anh đặt một nghệ sĩ làm ra một
chiếc bình hoa màu xanh. Trên một mặt của chiếc bình vẽ một bông hoa màu
xanh. Miệng bình được mạ vàng. Bình hoa thật mong manh và lộng lẫy –
một tác phẩm nghệ thuật tinh tế với vẻ đẹp hiếm có.
Chàng cố vấn trẻ tuổi quỳ xuống nâng bình hoa đưa cho công chúa. Công
chúa nhìn vào bình hoa và sau đó nhìn vào mắt chàng trai trẻ. “Hãy đồng
ý lấy tôi, thưa công chúa,” anh ta nói. “Tôi sẽ giúp nàng cai trị vương
quốc này.” Công chúa lắc đầu, “Không, ta cần một bông hoa thật sự.”
Buổi tối, công chúa ngồi trong vườn và nói chuyện với con trai người làm vườn.
“Không ai có thể mang đến cho ta một bông hồng màu xanh.
Ta cần phải kết hôn với một người sẽ trung thực với ta và đáng tin cậy, giống như anh vẫn luôn luôn thế.
Anh ta không thể là người lạnh lùng và tàn bạo. Ta cần một ai đó là người tốt bụng và kiên nhẫn – như anh vậy.
Ta không muốn có một người chồng chỉ tìm kiếm quyền lực và sự giàu
có. Ta muốn một người quý trọng ta vì chính bản thân ta – như anh vậy … ”
“Công chúa “, con trai người làm vườn nói. “Ngày mai, tôi sẽ mang đến
cho cô bông hồng màu xanh. Hãy đợi tôi trong căn phòng màu xanh ngay
trước khi mặt trời lặn. ”
Ngày hôm sau, ngay trước khi mặt trời trốn sau núi, công chúa ngồi
trong căn phòng màu xanh. Con trai người làm vườn xuất hiện, mang theo
một bông hồng màu trắng tinh khiết trên tay.
“Nhưng đó chỉ là một bông hoa hồng trắng bình thường”. Một người kêu
lên. “Đó là con trai người làm vườn,” một người khác nói. “Chắc chắn
công chúa sẽ đuổi cho anh ta đi”, người thứ ba quả quyết.
Con trai người làm vườn quỳ trước mặt công chúa. Các tia nắng mặt
trời sắp lặn chạm vào cánh hoa hồng trắng qua các cửa sổ kính màu xanh.
Khi công chúa đưa tay ra để đón bông hồng, tiếng thì thầm vang lên
“Anh ta chỉ là con trai người làm vườn.” “Bông hoa không thực sự là màu
xanh”.
Công chúa đứng dậy và nói: “Hỡi các thần dân của ta, hãy để ta nói cho các ngươi biết những gì ta nhìn thấy.
Ta nhìn thấy một người đàn ông luôn chân thực và trung thành.
Ta nhìn thấy một người đàn ông có can đảm để đủ kiên nhẫn và tốt bụng
để chờ đợi, cho đến khi hiểu được những gì trong trái tim ta. Ta nhìn
thấy một người đàn ông quý trọng ta vì chính bản thân ta.
Trong tay anh đang giữ món quà của tình yêu. Và món quà đó màu xanh.
Và nếu các ngươi không thể nhận thấy rằng bông hoa hồng là màu xanh, ta
nói rằng các người bị mù màu. ”
Vị Hoàng đế già đặt lấy tay con gái mình vào tay con trai người làm
vườn. Công chúa kết hôn với con trai người làm vườn và họ sống hạnh phúc
cho đến cuối cuộc đời.
Theo: Thanh Hằng (Dịch từ truyện của Bulgaria)
No comments:
Post a Comment